Chỉ như mỗi ngày đều đều ăn một phát búa gỗ vào đầu.Bạn vừa chợp mắt, nói chính xác hơn là lịm đi, chừng 1 tiếng thì cảm thấy một cái gì đó dài dằng dặc làm mình khó chịu.Tôi rong chơi, có ôn nhưng thấy người ta chăm chỉ gấp hàng chục lần mình, đâm mất tự tin.Độ này ít phải ngồi giảng đường và lại có cái để viết nên tinh thần có vẻ ổn hơn.Nhưng thật tình lúc này bạn muốn được nghỉ.Rõ ràng phải đi trình báo.Giá mà em đến, dịu dàng bắt tôi bỏ bút.Nó đem lại cho bạn cảm giác thăng hoa với những phát kiến hiếm hoi.Hồn nhiên đến đáng thương.Hôm nay chỉ phải học 3 tiết sau theo cái lịch học lại của tôi.
