Chúng hữu ích vì thứ nhất, chúng có thể nhắc bạn nhớ lại nội dung một cuốn sách mà bạn đã đọc.Và nếu bài thơ có nhịp điệu, đọc to sẽ giúp bạn biết chỗ nào cần nhấn, chỗ nào cần lướt, từ đó hiểu bài thơ hơn.Đọc một cuốn tiểu thuyết, ta cũng có sự yêu ghét với từng nhân vật.Người đọc cố gắng khám phá ra bộ khung của cuốn sách, còn tác giả lại bắt đầu mọi việc với bộ khung đó và cố gắng đắp da thịt lên trên để che lấp nó.Nhưng khi đã lớn, chúng ta vẫn thắc mắc về sự khác nhau đó.Trong trường hợp này, đa số sẽ thắng.Nói cách khác, cấp này vượt quá tầm kiểm soát của các cấp dưới.Chỉ bắt đầu phê bình khi bạn đã hoàn thành quá trình lập dàn ý và hiểu được nội dung của cuốn sách.Bạn sẽ nhận ra một số từ quan trọng đã được thảo luận.Có nguyên nhân sâu xa nào khó nhìn ra trên bề mặt của điều này? Vì câu hỏi rất khó nên ngay cả khi đã trả lời được, liệu ta có thể khẳng định là mình đã xác định đúng thế nào là cùng chủ đề không?
