Bà chỉ có mỗi một mụn con trai, và vì túng thiếu, đau ốm và ghen tuông, bà phải cho người khác nuôi khi nó mới bốn tuổi.Nếu không có vớ thì con mèo cũng được.Hồi nhỏ tôi toàn chơi với vài đứa bạn trên thượng lương [15] một ngôi nhà bỏ hoang ở Missouri.Nghĩa là một trăm phần mới có một phần là kiếm được 10.Tôi đáp: "Không hại, má con mình ngủ thêm chút nữa".Có cả ngàn người đàn bà như bà, có cả ngàn người đau ốm vì "lòng bạc bẽo" của kẻ khác, vì kẻ khác không săn sóc để họ sống cô độc.Năm 1932, bà sống trơ trọi trong một căn nhà có ba phòng.Mà đi như vạy phải vịn tay người ở gái.Rất ít khi tôi gặp được một bệnh nhân chịu nói: "Tôi đã nghĩ tới lời ông khuyên".Việc đó làm cho ông mê man bất tỉnh, về nhà ăn xong ông nằm bẹp đến hai giờ.
