Nhưng tự lúc nào yêu viết mà không hay.Thi thoảng nó đem đến những tổng kết thú vị.Đầu tiên định xé cuốn tiếng Pháp nhưng đó là sách mượn.Gã thực vật gai góc viết lên cửa sổ một hàng chữ gần giống nét chữ của bạn.Lựa chọn là bài toán tạo hóa không giấu sẵn đáp số.Ốm ra đấy mà làm gì.Hơi buồn là bộ mặt làm đỏm nơi dưới phố về đêm chỉ lòe loẹt có ngần ấy son phấn.Cô gái bảo: Vô duyên.khi dần xuất hiện những kẻ trong chúng mày bị giết chết một cách dã man như trong những phim về bọn bệnh hoạn có lẽ chúng mày mới biết đến y đứcĐịnh xé béng đoạn viết này đi, đỡ phải tải nốt đống ý nghĩ ngồn ngộn chầu chực lên giấy.
