Chúng ta chưa từng bao giờ vượt lên trên một cảm nhận hạn hẹp về tự thân (9) - được tạo nên bởi thói quen suy tư ở trong ta và thường bị trói buộc bởi quá khứ.Đó là bản chất Thượng Đế ở trong mỗi con người.Chìa khoá trong chuyện này chính là sự chú tâm tức là sự im lắng một cách tỉnh táo.Chấp nhận những-gì-khó-thể-chấp-nhận-được chính là nơi phát sinh những ân sủng lớn lao nhất trên đời này.Nếu cần phải nói một điều gì, thì lời nói sẽ tự nhiên đến từ sự tĩnh lặng ở trong bạn.Khi bạn suy nghĩ hay nói về chính mình, khi bạn nói “Tôi”, là thực ra điều bạn muốn nói là: “Tôi và những câu chuyện của tôi” (23).Có một sự thiêng liêng trong mọi thứ mà bạn cảm nhận được, khi bạn có mặt sâu sắc.Đó là điều kiện chung của thứ tâm thức của con người đang bị trí năng điều khiển.Thiên nhiên có thể mang lại cho bạn sự tĩnh lặng.Là lúc bạn đang không muốn có mặt ở nơi này.
