Người đó có thể tình cờ kể cho bạn câu chuyện gì đó thu hút sự chú ý hơn.Thật vậy, có một cách rất dễ để làm được nhiệm vụ thường rất khó khăn này.Người nào không có chỗ đứng vững chắc có lẽ không thể phát huy được hành động phi ngôn ngữ mang tính khinh thường này.Việc này ngăn cản những gì gọi là “bế quan đầu óc” và làm cho người đó dễ dàng thay đổi trạng thái tâm lý của mình hơn.Khi bạn nghe thấy câu: “Không muốn làm anh khó chịu, nhưng…” bạn có thể tin chắc rằng người đó không hề bận tâm đến chuyện làm bạn khó chịu.Bạn tạo ra một vấn đề lớn hơn và sau đó đưa ra một giải pháp.Tương tự, bàn tay nắm chặt và lời tuyên bố về cảm giác thoải mái không hề ăn khớp với nhau.Chỉ cần cảnh giác với lời khen giả dối.Câu chuyện nghe phải hợp lý.Một xã hội lý tưởng sẽ không cần những lời nói dối và cả cuốn sách này nữa.