nhưng dù sao thì cũng là điều cấm.Charles Schwab mà trên kia tôi đã kể chuyện, nói rằng nụ cười của ông ta đáng giá một triệu đồng.Mà nghĩ cho kỹ, chúng ta có gì đáng tự phụ đâu? Bạn có biết ngu xuẩn với thông minh khác nhau sao không? Rất ít: chỉ hơn kém nhau một chút xíu chất i-ốt (iode) trong hạch giáp trạng tuyến của ta.Ông giàu có nhờ giọng êm ái, ôn tồn, thân mật của ông.Ông nói có lý và tôi đã có dịp nhận rõ sự thực đó:Tôi đã mắc phải một lỗi không sao tha thứ được là đã chỉ cho một vị rất có danh và học rất rộng rằng ông ta lầm".Rồi chúng tôi thành đôi bạn tri kỷ, kể lể tâm sự với nhau.Chưa bao giờ người ta nghe ông khen những người giúp việc ông như vậy.Lần lần, những câu đáp của người đó thành một chuỗi "có", ông dẫn người đó đến một kết luận mà nếu đưa ra ít phút trước, người đó đã cương quyết kích bác.Chẳng nói, chẳng rằng, ông Schwab viết số 6 lên trên đất rồi đi.