- Ghét cháu, đi đâu vậy, sao không ở chung với con người? Thì ra là ông Gió, mừng như mèo thấy mỡ, Ghét liền đáp lại:Tôi cố gắng sắp xếp thời gian để tham dự tất cả các buổi phỏng vấn đó.Đang buâng khuâng từng bước chân nặng nề xuống phía cổng ra, bỗng Chíp trượt chân ngã.Khói Đen bốc lên nghi ngút bất kể ngày đêm tựa như những sợi dây leo bắt trên trời.- Một chiếc lá nhỏ, hai cái đuôi xinh.hẫn không dễ chịu chút nào nhất là với một người đa sầu đa cảm như cô.Sao ko yêu và khóc như trẻ thơ, hành động và suy nghĩ như người lớn?”Những chiếc ghế đôi nhìn ra biển, với từng đợt sóng rì rào dưới chân, mùi biển, gió biển không đâu có thể cảm nhận được rõ ràng cái “chất biển” đầy lãng mạn bằng nơi đây.Vừa muốn noí thật nhiều nhưng lại vừa không biết phải bắt đầu từ đâu.dù sao tôi cũng đang đói mà.