Trên báo chúng ta thường thấy những bài bày cách sống với một số tiền nhất định, và những bài đó gây những cuộc tranh luận sôi nổi, chứng tỏ rằng người ta rất chú ý tới vấn đề.Đừng khoe khoang gì nhiều về việc đương làm và đừng tỏ vẻ buồn bả, đau đớn về nỗi hết thảy người đời không biết sống cho ra sống, và nhất định bỏ phí biết bao thì giờ mỗi ngày.Nhưng dù giàu đến bậc nào, bạn cũng không thể mua lấy được một phút.Xin bạn nhớ; không ai cướp được bảo vật đó của bạn.Nhưng khi bạn sửa soạn đi xem ca kịch (nhất là lại đi với một mỹ nhân) thì bạn làm ra sao? Bạn chạy ra thị xã hớt tóc, rồi lên xe về nhà; bạn gắng sức nghe hát bốn giờ, nếu không nói là năm giờ bạn đưa mỹ nhân về nhà nàng rồi về nhà mình.Tôi đề nghị với bạn, mới đầu nên in ít như vậy.Và trong khoảng thời gian đã định trước, bạn chỉ nghiên cứu về vấn đề đã chọn đó thôi.Tôi lại đón bạn khi bạn ở sở ra.Hai mươi bốn giờ đó là của bạn đấy, không có của cải nào quý hơn.Trong các loại văn, có lẽ nó bắt ta gắng sức nhiều hơn hết.